– Đều nói trời sập là do người có tầm vóc cao lớn đụng vào, không ngờ được bây giờ ngươi đã trở thành là người có tầm vóc cao to kia, chuyện về phương vũ trụ này, ta cũng từng nghe nói qua, nếu như nhất định phải diệt vong, vậy thì ta hi vọng ngươi có thể trốn đi, trốn tới bên ngoài vũ trụ, chờ khi nào ngươi có đủ thực lực, hãy trở lại báo thù!
– Nếu như ngay cả ngươi cũng vẫn lạc, thế gian này còn có ai còn nhớ tới phương vũ trụ này của chúng ta đây.
Ánh mắt Vương Song bình tĩnh suốt mấy ngàn năm nhưng nay lại đỏ lên, trầm mặc gật đầu, nhẹ giọng nói:
– Ta hiểu rồi, cha mẹ yên tâm đi, ta sẽ không để ngày đó xuất hiện.